Nghị luận xã hội về thực phẩm bẩn hoặc vấn đề về vệ sinh an toàn thực phẩm là một trong số bài văn nghị luận hay được mọi người chú tâm. Thời gian gần đây, vấn đề về việc vệ sinh an toàn thực phẩm hoặc vấn đề thực phẩm bẩn trở thành vấn đề nhức nhối, gây xôn xao của mọi người. Xuất phát từ lí do trên, caodangytehanoi.edu.vn đã sưu tầm đề nghị luận xã hội về vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm cho các bạn tham khảo để phục vụ tốt cho trong kì thi học kỳ I sắp tới và kỳ thi THPT quốc gia 2017. Mời các bạn tham khảo qua bài viết của chúng tôi về nghị luận vệ sinh an toàn thực phẩm nhé.
Đề 1: Nghị luận vệ sinh toàn thực phẩm: Thực phẩm bẩn
Ông trồng chè khoe dùng được uống chè từ khu trồng sạch một khu việc riêng dành cho gia đình, khu còn lại đương nhiên là trà bẩn để kinh doanh. Bà bán rau cũng khoe khoan nói nhà mình được ăn rau ở khu trồng sạch, khu nhiều thuốc phát triển để bán cho người tiêu và tương tự ông bán thịt lợn cũng vậy.
Nhưng họ không thể cả đời chỉ có uống trà, ăn rau hoặc ăn thịt, họ uống trà sạch nhưng vẫn phải ăn rau bẩn của người khác, ăn rau nhà sạch nhưng vẫn ăn thịt bẩn của người khác,… Vì thế chúng ta đang dần giết nhau trong khi cảm thấy an toàn khi bảo vệ được gia đình mình ở một góc lĩnh vực nhỏ hẹp hòi…(Chia sẻ của Trần Nhất Hoàng – cựu thành viên ban nhạc Bức Tường khi nói đến kỷ niệm về cố nhạc sỹ Trần Lập).
Anh chị hãy trình bày cảm nghĩ của mình về thực trạng được nói đến trong đoạn văn trích trên (khoảng 600 chữ)
Hướng dẫn cách làm bài
Là một trong những dạng đề nghị luận xã hội về hiện tượng đời sống, chúng ta cần trình bày theo 4 bước, nếu bạn nào chưa hiểu cách làm về loại đề nghị luận xã hội về hiện tượng tiêu cực thì có thể đọc bài viết hướng dẫn cụ thể ngay dưới đây nhé: Kinh nghiệm viết bài văn nghị luận về một hiện tượng đời sống.
Dàn ý:
1. Mở bài
Trong cuôn sống hiên đại ngày nay, đã khiến con người ngày một trở nên hẹp hòi cũng như ích kỉ. Lòng tham không đấy về lợi ích, tiền bạc đã đẩy người nông dân “thôn dã tịch điền” đến con đường phát sinh ra “thực phẩm bẩn” để đáp ứng nhu cầu tiêu dùng của nhân loại. (Trích lời chia sẻ của Trần Nhất Hoàng trong đề bài, chúng ta có thể trích nguyên văn hay tóm tắt ý chính giống ý kiến trên)
2. Thân bài
Bước 1: Mô tả hiện tượng:
- Giải thích vấn đề:
- Hình ảnh ông trồng chè khoe uống chè sạch tư trồng
- Hình ảnh bà bán rau hân hoan ăn rau mình trồng sạch
- Ông bán thịt nuôi lợn để ăn cho an toàn
Đây là một trong những hình ảnh không quá xa lạ trong thực tế cuộc sống ngày nay. Khi xã hội bất cứ ở đầu đều cũng là thịt bẩn, rau nhiễm hóa chất, chè đầy hóa học…
Con người tự ảm hại nhau bằng cách “tự sản xuất, tự tiêu thụ” nhưng không ai có đủ khả năng tạo ra toàn bộ những gì cần trong cuộc sống “muôn hình muôn vẻ” nên cho dù có trồng rau sạch thì vẫn phải ăn thịt bẩn; có trồng chè ngon đến mấy nhưng vẫn phải sử dụng rau phun thuốc trừ sâu,… Đến cùng, chẳng ai được lợi cả khi lương tâm mỗi người sản xuất luôn luôn ích kỉ, vị kỉ,… Họ chỉ biết nghĩ ăn rau sạch còn người khác không quan tâm khi hàng ngày tiêu thụ chất độc hại nhưng chẳng ngờ rằng chính mình hại người khác thị lại có người khác hại lại mình. Thật đáng thương thay cho xã hội ngày nay cứ tự giết lại lẫn nhau bằng ”thực phẩm bẩn”
- Thực phẩm bẩn là thực phẩm chứa những chất độc hại, có tác động tiêu cực đến sức khỏe cũng như tính mạng con người.
=> Đoạn trích trên là lời chia sẻ đầy xót xa của cựu thành viên ban nhạcBức Tường của Trần Nhất Hoàng về hiện tượng biến chất trong mỗi con người làm nhiệm vụ sản xuất, cung cấp nhu cầu vật chất cho mọi người. Đó là sự lo lắng sâu sắc trước thái độ thờ ơ không màng đến sức khỏe người tiêu dùng. Những người nông dân mỗi ngày vẫn tạo ra hàng nghìn – tỉ tấn “ thực phẩm bẩn” làm ảnh hưởng đến sức khỏe cộng đồng người tiêu dùng.
- Hiện trạng:
- Vấn đề thực phẩm bẩn là một trong những hiện tượng phổ biến đang diễn ra từng ngày: thịt có chất hóa học, rau được phung thuốc trừ sâu; làm đổ ruốc bằng hóa chất,…Tuy là vấn đề không quá mới mẻ, lạ lẫm với bất cứ ai nhưng ngày một được báo động ở mức báo động cao gây ra các ảnh hưởng xấu đế sức khỏe con người.
- Dẫn chứng: Một trang web tin túc Tienphong.vn lức 9/12/2015 cung cấp: Theo Cục An toàn thực phẩm (Bộ Y tế), bình quân mỗi năm có hơn 170 vụ ngộ độc thực phẩm với hơn 7 nghìn người trúng độc và đã có 37 người chết.(Có thể lấy dẫn chứng từ từ những vụ ngộ độc thực phẩm gần đây)
- Nhu cầu về thực phẩm sạch là thứ thiết yếu, mỗi ngày ai cũng đều phải sử dụng rau, thịt, cá,… để làm thức ăn, dẫu có nhận ra “độc”, “hại” nhưng vẫn phải làm ngơ. Vấn đề thực phẩm bẩn đã khiến mọi người bi tiêu cực đến sức khỏe và tính mạng “giùm bỏ mình cho số phận” dẫu rằng lúc nào cũng vẫn hoang mang lo sợ cho tính mạng của bản thân và người thân.
Bước 2: Hậu quả
- Bệnh tật nguy hiểm đến tính mang: Viêm màng não, ung thư,…
- Tâm lí lo sợ cho xã hội.
- Thự phẩm bẩn có giá thành rẻ hơn rất nhiều thực phẩm sạch, gây thát thoát thị trường, ảnh hưởng đến cá nhân, tập thể làm ăn chân chính, gây ảnh hưởng nặng đến nền kinh tế.
Bước 3: Nguyên nhân
- Nguyên nhân chính dẫn đến việc làm cộng đồng đứng trước nguy cơ tử vong mong manh, đó là thái độ thờ ơ, ích kỉ của người sản xuất thực phẩm. Nếu là cơ sở nhỏ lẻ thì việc hại sức khỏe của người chỉ diễn ra trong xóm, trong thông, hoặc trong vùng… Nhưng phải nhìn nhận mối nguy hiểm lớn hơn, khi phần lớn thực phẩm được tiêu thụ lại được cung cấp từ những công ty công nghiệp sản xuất hàng loạt và dây chuyền. Và mức độ và phạm vi gây ảnh hưỡng sẽ gấp bao nhiêu lần so với sản xuất nhỏ lẻ kia? Kinh doanh, sản xuất thực phẩm bẩn đem lại lợi nhuận cao. Ngoài ra, tâm lí tiêu thụ hàng rẻ, đặc biệt là hàng được xuất xứ Trung Quốc của người dân Việt Nam.
- Dẫn chứng: Chúng ta đã từng xem rất nhiều cuộc phóng sự trên VTV về việc cơ sở sản xuất mỡ, mua mỡ bẩn và sản xuất cực bẩn để bán cho nhiều quán cơm, tiệm bún hoăc là người bán rong để “ rán” xúc xích, xiên que… trước cổng của những trường học mỗi ngày…
Bước 4: Giải pháp
- Nâng cao ý thức, tuyên truyền tác hại cũng như nhận thức của người sản xuất trong xã hội về vấn đề an toàn vệ sinh thực phẩm và đảm bảo sức khỏe của xã hội.
- Tăng cường kiểm soát, ra các quy định xử phạt năng những cơ quan sản xuất thực phẩm bẩn nghiêm minh từ nhà nước.
- Mỗi cá nhân cần tỉnh táo hơn trong việc lựa chọn thực phẩm cho mình và gia đình
3. Kết bài
- Vấn đề thực phẩm bẩn đang trở thành một trong những nỗi ám ảnh kinh hoàng với xã hội, gây ảnh hưởng đế sức khỏe cũng như tâm lí người tiêu dùng.
- Đưa ra biện pháp hữu hiệu giúp giáo dục lương tâm cho người sản xuất thực phẩm và cảnh tỉnh về thảm họa mà vô tình họ sẽ gieo rắc ra xã hội qua thực phẩm bẩn”
Đề 2: Nghị luận về một vấn đề xã hội: Vệ sinh an toàn thực phẩm
Một trong số vấn đề xã hội được không ít người quan tâm hiện nay chính là tình trạng vệ sinh an toàn thực phẩm. Trên nhũng phương tiện thông tin đại chúng, chúng ta rất dễ thấy xuất hiện ngày càng nhiều các tin tức hình ảnh về những việc mất vệ sinh an toàn thực phẩm. Sử dụng những sản phẩm mất vệ sinh gây ra nhiều hậu quả không tốt đến sức khoẻ của người tiêu dùng. Vậy diễn biến của thức trạng trên đang như thế sao, tôi cũng không dám khẳng định. Trong bài viết này đã cho cái nhìn tổng quan nhưng hi vọng nó sẽ cung cấp cho bạn đọc các nhìn nhận về thực trạng mất vệ sinh an toàn thực phẩm đang diễn ra mỗi ngày tồn tại xung quanh cuộc sống chúng ta. Chúng ta sẽ điểm lại một số sự kiện gây xôn xao dư luận trong thời gian gần đây.
Đầu tiền là danh sách các sản phẩm độc hại và nguy hiểm đều có nguồn gốc từ nước ngoài càng ngày một lớn. Thủy sản chứa kháng sinh; trái cây được chăm sóc bằng hóa chất không rõ nguồn gốc nhưng để ngoài cả tháng không bị hư. Lượng mỡ động vật thiu thối được đưa vào sử dụng ở những quán ăn trong pham vị lớn. Rượu không được điều chế bằng cách như những cụ thường làm: Tức là chưng cất tinh bột thay vào đó là việc ứng dụng đất đèn để nấu rượu,… Và chắc hẳn bạn cũng chưa quên vụ việc thực phẩm cho chó và mèo ăn thực phẩm chứa chất melamine ở Trung Quốc. Kế tiếp người ta lại phát hiện thêm sữa uống cũng hàm chứa chất mellamin, kết quả đã có ít nhất là 4 trẻ em thiệt mạng cùng với hàng nghìn đưa trẻ đang mắc bệnh.
Thực tế cũng đã chỉ ra nhiều cảm súc phẩn nộ về độ an toàn vệ sinh an toàn thực phẩm như những vụ ngộ độc tại những bếp ăn tập thể khu công nghiệp. Ví dụ như trong tuần từ 14-19/06/2009 tại Tp.Hồ Chí Minh, Bình Dương, Đồng Nai đã có hơn 5 vụ ngộ độc tại bếp ăn tập thể. Năm 2006: 22 vụ, năm 2007: 21 vụ, năm 2008: 32 vụ với 3.589 người bị ngộ độc. Gần đây nhất, tại cơ sở giết mổ lợn tập trung ở Thịnh Liệt – Hoàng Mai, Hà Nội công suất 1.000 con/đêm, qua kiểm tra 22 ô của 20 chủ hộ kinh doanh giết mổ chỉ có 25% số lợn đưa vào giết mổ được kiểm dịch, giết mổ trực tiếp trên sàn sân, giết mổ động vật không đảm bảo vệ sinh, khu sạch và khu bẩn như một, gây ô nhiễm môi trường và không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm nghiêm trọng.
Từ các dẫn chứng trên chúng ta thấy vệ sinh an toàn thực phẩm ở nước ta hiện nay là vấn đề hết sức đau đầu trên rất nhiều phương diện điển hình có thể nói đến như: Sản xuất rau quả, chăn nuôi động vật, lò giết mổ gia súc – cầm, thủy sản; chế biến thực phẩm; phòng bếp ăn tập thể, kinh doanh dịch vụ thức ăn đường phố;…
Một thực trang xoay quanh việc mất vệ sinh an toàn thực phẩm mà ngày nay chúng ta cần phải quan tâm chính là việc vận chuyển thực phẩm lậu kém chất lượng thông qua biên giới. Đây đang là vấn đề nhức nhối của cơ quan chức năng. Nhiều người dân đang phải tiêu thụ lại thứ mà người ta đã thải ra. Phó Chủ tịch UBND tỉnh Lạng Sơn cho hay, ở gần biên giới Trung Quốc có rất nhiều loại thực phẩm kém chất lượng, đặc biệt là gia cầm, đợi cơ hội thuận tiện để vận chuyển Việt Nam. Một kg gà ở đường biên được mua 8.000 đồng, đến Lạng Sơn được bán với giá 20.000 – 25.000 đồng và về tới Hà Nội lại đắt hơn lên.
Hậu quả của những việc mất vệ sinh an toàn thực phẩm chắc ai cũng biết. Nó gây ảnh hưỡng rất nhiều căn bệnh nguy hiểm cho người tiêu dùng đặc biệt là những bệnh về đường tiêu hoa điển hình là bệnh tiêu chảy cấp. Cách đây không lâu căn bệnh này đã trở thành đại dịch bệnh làm không ít người bị mắc phải thậm chí đã có người phải tử vong. Hiện nay dịch bệnh này đã được kiểm soát nhưng thực tế ra mà nói nó còn chứa rất nhiêu tỉ lệ để bùng phát lại. Tuy nhiên để xét về tổng thể thì chỉ như vậy vẫn còn được coi là nhẹ bởi nếu bệnh có nguy cơ tái phát được thì có nghĩa nó chỉ biểu hiện ở thế hệ này thôi, nguy hiểm nhất là nó lại không thể hiện ra mà tiềm tàng ẩn và từ từ phát triển và đợi đến khi ta nhận biết được thì lúc đó đã quá muộn hay có thể để lại di truyền cho thế hệ sau.
Chúng ta nói chung và người nội trợ nói riêng lo lắng làm thế nào để có để đảm bảo an toàn sức khỏe của già đình. Hãy làm người tiêu dùng thông minh, và nói không với “mất an toàn vệ sinh thực phẩm” để có thể phát triển xả hội trong một ngày mai xanh, sạch.